Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-02-16 18:21:44
Lượt xem: 62

Người đàn ông này còn chưa biết Kiều Vi Vi đã c.h.ế.t không yêu anh, không muốn sống chung với anh đến cuối đời.

Kiều Vi hơi thương cảm, nhưng không biết niềm thương cảm này của cô dành cho ai.

Cô không muốn trách bất kỳ ai. Ngoài chuyện sống chết, chẳng có chuyện gì lớn lao cả, cô không muốn tự trách người cha bỏ rơi mình, người yêu chia tay cô.

Nếu so sánh những chuyện ấy với vận mệnh, con người thật nhỏ nhoi, nhẹ như hạt bụi.

Cô cũng không muốn trách Kiều Vi Vi hay Nghiêm Lỗi, hai người này chỉ không thích hợp với nhau mà thôi, hai người không có cảm tình đến với nhau ở một thời đại đặc biệt, cuối cùng tạo nên bi kịch.

Nhưng ánh mặt trời soi rọi trên mặt người đàn ông, hắt lên dáng mũi cao thẳng của anh.

Đột nhiên trong lòng Kiều Vi cảm thấy mềm mại, cô bắt đầu hâm mộ Kiều Vi Vi.

Cô giơ tay sờ mặt Nghiêm Lỗi.

“Vậy anh đồng ý với em luôn được không?” Cô khẽ hỏi.

Nghiêm Lỗi kéo tay cô xuống, nghi ngờ hỏi: “Đồng ý luôn là sao?”

“Anh đồng ý với Kiều Vi Vi đã c.h.ế.t rồi, em kể với anh rồi mà.” Kiều Vi nói: “Người sống cùng anh bây giờ là em, Kiều Vi.”

“Vì thế, anh có thể đồng ý với em luôn được không?”

Hoàng hôn đi ngang qua mái hiên, bóng tối dần bao phủ sân nhà.

Đôi mắt cô lấp lánh ánh mặt trời lúc xế chiều, tràn đầy mong chờ.

Đời trước cô sống cô đơn, cô đơn mà c.h.ế.t đi, sau khi tỉnh lại người đầu tiên cô thấy là người đàn ông này.

Vận mệnh sắp xếp cho anh trở thành chồng cô.

Giờ đây Kiều Vi lại ngang ngược hơn, cô muốn nghe chính miệng người này nói với cô, nói những lời mà trước đây anh đã từng nói với Kiều Vi Vi.

Cô mong anh có thể dỗ mình.

Nghiêm Lỗi nắm tay cô, cảm thấy khoảng thời gian gần đây thật sự quá tốt đẹp, giống như những ảo tưởng trước khi kết hôn của anh về cuộc sống sau hôn nhân.

Những ảo tưởng này trước giờ chưa từng xảy ra, mãi cho đến lúc này.

Nghiêm Lỗi nắm tay Kiều Vi, v.uốt ve ngón tay cái của cô, ngước mắt lên nói.

“Em gả cho anh, ở bên anh…” Anh nói: “Chỉ cần là những chuyện anh có thể làm, anh đều làm cho em.”

“Anh nói lời giữ lời.”

“Vậy còn chuyện công việc của em thì sao?”

“Nhờ người rồi, chuyện này thì không phải ngày một ngày hai có thể giải quyết được, em đừng gấp.”

TBC

Kiều Vi nghe thấy lời mình muốn nghe, cười thỏa mãn.

Cô định rút tay về, nhưng lại không rút ra được.

Nghiêm Lỗi nắm rất chặt, anh không cho cô rút tay về. Ngón cái của anh v.uốt ve mu bàn tay cô, khiến cô hơi ngứa.

Xung quanh tối đen, giọng nói của Nghiêm Lỗi cũng khàn đi.

Cảm giác tê liệt từ mu bàn tay truyền đến.

Thân thể cô cũng dần nóng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-56.html.]

Nghiêm Tương ngồi trong phòng gọi với ra ngoài cửa sổ: “Mẹ ơi, mẹ ơi, con muốn nghe ‘Cuộc phiêu lưu của Tiểu Bố Đầu’!”

Bầu không khí mờ ám lập tức bay biến.

Kiều Vi khẽ rút tay, anh buông cô ra.

“Mẹ đến ngay.” Kiều Vi đi từ bên cạnh anh vào nhà.

Nghiêm Lỗi nhìn theo cô mãi đến khi cô rời khỏi tầm mắt anh.

Đôi chân dài của anh duỗi ra, kéo cái ghế tre nhỏ ở trước lại, anh đong đưa, ghế phát ra tiếng kẽo kẹt.

Khóe miệng anh hơi nhếch lên.

Thực ra Kiều Vi cũng rất bồn chồn.

Cô và Nghiêm Lỗi đã ngủ chung giường, còn là vợ chồng hợp pháp, thậm chí còn có một đứa con… được rồi, mặc dù đứa bé này là cô ăn sẵn, làm mẹ mà chẳng phải đau đớn gì.

Nhìn chung, chuyện nam nữ này, cảm giác đến là đến.

Điều kiện này do đại thần xuyên sách tạo ra, cả hai đều là người trưởng thành, không cần phải vờ vịt làm gì. Vừa rồi khi hai người nắm tay nhau, đều ngầm hiểu trong lòng, cùng mong chờ buổi tối hôm nay.

Kiều Vi đọc “Cuộc phiêu lưu của Tiểu Bố Đầu” cho Nghiêm Tương, Nghiêm Tương thích thú lắng nghe, chỉ có trái tim của Kiều Vi đã bay xa.

Vừa lật trang, vừa ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Nghiêm Lỗi đang ngồi trên chiếc ghế tre nhỏ, cầm cuốn sách cao ngang đầu, không biết có thật sự đang xem hay không.

Kiều Vi nhịn cười, gọi anh: “Anh vào nhà xem đi, bên ngoài trời tối rồi.”

Nghiêm Lỗi “ồ” một tiếng rồi cầm sách đi vào. Cả nhà đều đọc sách, ba người ngồi trong một phòng để tiết kiệm điện.

Nhưng trong ba người có hai người đều đang phân tâm, chỉ có Nghiêm Tương là nghiêm túc nghe mẹ đọc sách.

Sự mất khống chế và h.am m.uốn âm thầm này kéo dài cho đến khi Kiều Vi cầm đèn pin đi vệ sinh trước khi đi ngủ mới dừng lại.

Cô bước ra khỏi nhà vệ sinh rồi vội vã vào phòng.

Nghiêm Lỗi cởi trần, đang dùng khăn lau người cạnh giếng nước, ánh mắt nhìn cô cũng trở nên nóng bỏng.

Nhưng vẻ mặt Kiều Vi hơi phức tạp, muốn nói lại thôi. Cuối cùng, cô không nói gì mà vội vã đi vào nhà.

Nghiêm Lỗi còn gọi cô một tiếng: “Có cần anh bưng cho em một chậu nước ấm không?”

Kiều Vi ở trong phòng trả lời: “Không cần.”

Tức là cô không lau người?

Cô là người thích sạch sẽ nhất. Sao hôm nay lại không lau người? Nghiêm Lỗi hơi lo lắng, chẳng lẽ là anh hiểu lầm?

Nhưng bầu không khí lúc chiều rõ ràng rất tốt, lòng bàn tay và cả ánh mắt đều nóng bỏng.

Anh vắt khăn đi vào phòng, Kiều Vi lại chen ngang người anh đi ra ngoài.

“Làm gì vậy?” Anh hỏi.

Kiều Vi nói: “Rửa ít đồ.”

“…?” Nghiêm Lỗi nói: “Rửa cái gì? Anh làm cho.”

Kiều Vi trực tiếp từ chối: “Không cần, ít đồ lặt vặt thôi, anh vào đi.”

Trời tối om, anh chỉ nhìn thấy trong tay cô dường như có vật gì đó rất nhỏ, nằm gọn trong lòng bàn tay, xác thực không lớn.

Loading...